Thứ Năm, 28 tháng 6, 2007

thơ tứ tuyệt Hồ Xuân Lai

thơ hồ xuân lai


NỖI ĐAU KHÔNG HỒI KẾT

Tôi rảo bước lữ hành mang nỗi nhớ
Nghe mưa chiều rưng rức nụ yêu thương
Buồn đẫm ướt rụng rơi từng giọt vỡ
Cứa tim gan đằng đẵng bấy năm trường


TRƠ NỖI BUỒN

Thương nhau đến thế thì thôi
Em xa một buổi anh ngồi ngẩn ngơ
Buồn tình cắn bút làm thơ
Chữ rơi rụng hết còn trơ nỗi buồn



HOÀNG HÔN

Chợp chợp hoàng hôn tím đất trời
Gợi lòng bao nỗi nhớ chơi vơi
Tiếng ai văng vẳng vừa mới gọi
Nào có ai đâu!? Tiếng lòng tôi.


GIỌNG HÒ TRÊN SÔNG

Giọng hò man mác trên sông
Xốn xang tâm cảm mênh mông biển trời
Ân tình em gởi cho đời
Mà ru anh đến rối bời con tim.



LƯU LUYẾN

Sương nhú hạt châu như gạo bóc
Lấp lánh bên song mắt ai ta?
Mây nước bềnh bồng ru giấc ngọc
Mộng hồn lưu luyến một trời xa.

Nhãn:

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ